Thị trường đầy sôi động
Malaysia có diện tích tương đương với Việt Nam, trong khi đó dân số nước bạn lại chỉ bằng 1/3 (khoảng 27 triệu người). Nhưng điều mà tôi muốn nhấn mạnh trong bài viết này là trên đất nước láng giềng của chúng ta, 460.000 xe được tiêu thụ năm 2007 - gấp 4 lần so với cùng kỳ của Việt Nam, thời kỳ mà thị trường ô tô nước ta đạt doanh số tiêu thụ kỷ lục (theo thống kế của Hiệp hội các Nhà sản xuất Ô tô Việt Nam - VAMA). Năm 2006, lượng xe tiêu thụ trên thị trường này còn cao hơn nữa, với 490.768 chiếc. Với con số đó, Malaysia đã trở thành thị trường ôtô lớn nhất Đông Nam Á.
Ngoài quy mô của thị trường, tất cả mọi thứ ở đây đều khác biệt, khác biệt rất nhiều so với những gì chúng ta có thể quan sát được tại Việt Nam. Đứng nhìn dòng xe cộ đi lại nườm nượp trên các con đường phố ở Hà Nội hay Sài Gòn, có thể nhận thấy rằng xe Nhật chiếm ưu thế. Nhưng bộ mặt giao thông đô thị ở Kuala Lumpur thì lại tràn ngập các mác xe nội địa như Proton và Peruda. Sự bảo hộ của Chính phủ đối với xe hơi trong nước một thời gian dài đã khiến cho các dòng xe tư bản phải vô cùng chật vật nếu muốn chen chân vào đất nước này. Năm 1998 thị phần của hai mác xe nội địa chiếm tới 90% trong khi 25 nhà sản xuất nước ngoài khác chỉ chia nhau trong tổng số 10%.
Ngàn hoa xe hoán cải
Cũng như thị trường xe thương mại nguyên bản, ngành công nghiệp độ xe nơi đây cũng phát triển rực rỡ. Với thu nhập trung bình đầu người trên 12.000USD – không quá rủng rỉnh để ném vào thú chơi 4 bánh như ở nhiều nước phát triển khác, nhưng hầu hết người dân nơi đây đã không còn coi chiếc xe như tài sản lớn, mà chỉ là phương tiện bình thường để họ đi lại hằng ngày, để chơi, thậm chí để nghịch và thỏa chí sáng tạo nếu muốn.
Một khía cạnh tinh tế không riêng gì trong lĩnh vực độ xe hay chơi xe, cái “gu” chính là dấu hiệu thể hiện mức độ cảm thụ sâu sắc của người trong cuộc. Điều đó đã được thể hiện khá rõ nét trên sân chơi của những người ham mê xe tại Malaysia.
Có một thực tế là hầu hết các xe hoán cải ở Malaysia không phải là xe Nhật, nhưng điều đó không có nghĩa là dân chơi Malaysia không đầu tư cho việc độ xe Nhật như xe trong nước. Cho dù là một chiếc Perodua theo phong cách VIP, một chiếc Lancer với ống pô gầm rú rực lửa mỗi cú đạp chân ga hay một chiếc Scion với bộ bodykit thể thao còn hầm hố và hung tợn hơn cả cú đấm tay phải của Mike Tyson thì tất cả đều được làm một cách công phu và tỉ mỉ.
Đồ âm thanh hi-end là “thực phẩm” dường như không thể thiếu trong “bữa tiệc” độ xe của nhiều người và dân chơi Malaysia có hàng ngàn công thức để chế biến món ăn này. Người thì biến toàn bộ không gian hành lý của một chiếc minivan thành dàn loa với trên ba chục chiếc các loại công suất lớn, người thì hóa phép toàn bộ không gian nội thất của chiếc thành một “ổ” loa và màn hình DVD với số lượng lên tới vài chục chiếc ở khắp mọi ngóc ngách. Tóm lại là đủ các thể loại, và đặc biệt là không ai giống ai!
Bên cạnh đó là các thiết bị và công nghệ phục vụ cho việc nâng cấp tính năng như giảm sóc, turbo, bodykits, la-zăng thể thao… Không thể thiếu nếu không nói đến các món đồ để độ nội thất như các loại chất liệu da tự nhiên hay nhân tạo, các loại đèn trang trí với hàng ngàn màu sắc kết hợp… Bạn có thể tìm thấy bất cứ thứ gì, nói cách khác là mọi thứ theo mọi phong cách tại Malaysia.
Nếu đã từng một lần được trải nghiệm những gì tôi đang nói, chắc hẳn điều đầu tiên mà bạn chú ý là dân chơi xe ở đây theo đuổi cái thú của họ với lòng quyết tâm vô bờ bến và sự mãnh liệt khó có thể so sánh được. Sẽ không thái quá chút nào khi nói rằng mỗi chiếc xe đều được tạo hình theo một phong cách riêng. Mỗi chiếc xe đều đạt đến chất lượng và phong cách tương ứng với mức tài chính mà nó được chủ nhân đổ vào. Điều khác biệt nữa mà dân chơi Malaysia tạo nên để cùng nhau biến thành bản sắc của bức tranh của ngành công nghiệp độ xe của họ, đó là khiếu thẩm mỹ.
Ngẫm nghĩ và ngậm ngùi
Choáng ngợp trước ngàn hoa xe độ, đê mê trước những phong cách độ xe đầy cá tính và vui mắt, nhưng thời gian hạn hẹp không cho phép tôi ở lại dài ngày để tìm hiểu kỹ hơn cái sân chơi của giới nghiền tốc độ Mã lai. Ngồi trên máy bay trở về nhà, tâm trí tôi lại rộn lên cảm giác hòa mình giữa không khí náo nhiệt đến nghẹt thở của tuyến phố Thái Hà – Láng Hạ nơi tôi vẫn hàng ngày phóng chiếc Airblade đến cơ quan cùng hàng ngàn xe máy với ô tô đan như mắc cửi.
Lại chợt nhớ câu chuyện của anh bạn là chuyên gia trong lĩnh vực độ xe tại Hà Nội trong một lần đón tiếp một khách hàng bất đắc dĩ đi chiếc xe Mazda 6. Vị khách tìm hiểu đâu đó và thấy rằng chiếc xe của anh mà được lắp thêm cánh đuôi thể thao thì sẽ rất đẹp và quyết định mang xe đi lắp. Kỹ thuật viên tại cửa hàng độ xe chuẩn bị đồ đạc và tiến hành “thi công”. Tiếng máy khoan kim loại kêu ro ro khiến cho vị khách sởn da gà, tròn xoe mắt thốt lên:
- “Khoan cái gì thế hả đồng chí?”
- “Khoan ca-pô để bắt vít anh ạ”, kỹ thuật viên điềm tĩnh trả lời
- “Hả???!!! Vậy thì thôi. Tưởng chỉ gắn vào bằng keo hay gì đó để có thể gỡ ra được mà không làm hư hại gì đến xe chứ phải khoan thủng như thế thì xem xét cái đã.”
0 nhận xét